Từ Bóng Tối Đến Ánh Sáng

Tiệm Mọt tại Đức

Từ Bóng Tối Đến Ánh Sáng

Giá thông thường €11,99
Đơn giá  trên 
Đã bao gồm thuế.

SÁCH ORDER, dự kiến giao hàng trong 3-6 TUẦN

Ta cô độc trên đường, không một bóng người trước mặt; có thể nhiều bóng người sau lưng ta, nhưng ta chẳng mong muốn nhìn lại những nỗi đau kinh hoàng của quá khứ. Ở một trong hai phía của đại lộ dài dường như vô tận này của cuộc đời ta, hoang mạc tiêu điều vẫy gọi ta gia nhập sự tĩnh lặng khốn khổ của nó – cái chết. Trước mặt ta, con đường kéo dài hết dặm này đến dặm khác, năm này qua năm khác, thế kỉ này sang thế kỉ khác, trắng xóa trong ánh mặt trời cháy rực nhẫn tâm; con đường liên tục nâng lên theo một độ dốc không thể cảm nhận được. Màu trắng của con đường nhọc nhằn này, cùng với ánh mặt trời chói chang, khiến ta gần như mù lòa; nào, hãy tìm chỗ để ta có thể cho đôi mắt mệt mỏi nghỉ ngơi, khắp mọi nơi là đại dương mênh mông của ánh sáng chói lóa, rành rành trong sự mãnh liệt của nó.

Quyển Từ Bóng Tối Đến Ánh Sáng là bộ sưu tập các bài văn vần và ngụ ngôn từ thời kỳ đầu của J. Krishnamurti thể hiện các quan điểm về cách sống, mang ta ra từ những sai lầm, mù quáng trong bóng tối để đến dần tới ánh sáng của trí tuệ và yêu thương.

Jiddu Krishnamurti là một trong những triết gia, nhà tâm linh vĩ đại nhất mà thế giới từng biết. Ông đã truyền cảm hứng cho Eckhart Tolle, Joseph Campbell, Alan Watts và vẫn tiếp tục truyền cảm hứng cho hàng ngàn người ngày nay. Song ông không hề thuộc về một tôn giáo, tổ chức hay quốc gia nào. Ông cũng không theo bất cứ trường phái chính trị hay tôn giáo nào. Trái lại, ông luôn cho rằng đây chính là những yếu tố gây chia rẽ con người và mang đến cung đột. Chính cách nhìn này đã khiến những lời dạy của ông đặc biệt thiết thực trong thời đại ngày nay.

TRÍCH DẪN TỪ SÁCH:

Khao khát là sự sống. Sự trọn vẹn của sự sống là sự hoàn thành của khao khát. Giống như hương thơm của một bông hoa lẻ loi phai nhạt cùng cái chết của bông hoa, khao khát không có sự tồn tại trong chính nó mà bước vào mở hội cùng sự sống.

Khao khát cũng giống như dòng nước ầm ầm xuyên qua thung lũng tối tăm – ẩn giấu, dữ dội, khủng khiếp. Khao khát cũng giận dữ như dòng nước kiếm tìm sự giải thoát. Khổ cho ai bị bắt giữ ở trong đó. Xuyên qua thung lũng tối tăm là những cánh đồng tươi cười, rộng mở, và mùi hương của nhiều đóa hoa.

Nỗi sợ khao khát đang chôn vùi sự sống. Trong sự mục nát của cái đã biết con người bị bóp nghẹt bởi sự sợ hãi của mình với cái chưa biết.

Giống như đám mây lẻ loi bị xua đi tìm kiếm một thung lũng khuất tịch, thì con người, trong sự truy đuổi của nỗi sợ, tạo ra sự che chở với hình ảnh Thượng đế từ cái đã biết. Trong sự che chở đó nỗi sợ được nhân lên. Con đường của cái bóng của nỗi sợ hãi thật kì lạ.

Giọng nói của nỗi sợ hãi kêu gọi và con người đè nặng thế gian bằng vẻ đáng yêu của một thiên đường xa xôi, bằng nỗi kinh hoàng của một địa ngục gần kề. Cái bóng của nỗi sợ hãi bao phủ mặt đất.

Giữa chính mình và nỗi sợ hãi của bản thân con người xây dựng một ngôi đền cho hình ảnh Thượng đế của mình, và trong những cái bóng tối tăm của nó, một tôn giáo được sinh ra với đầy đủ giáp trụ lớn lao.

Để chống lại nỗi sợ hãi mà anh ta gọi là cái chết, con người đi tìm một con đường để thúc đẩy sự sống. Và trong cuộc tìm kiếm đó, nỗi sợ hãi là ông chủ cho tình yêu của anh ta. Sự hi sinh ngu xuẩn xuất hiện từ gánh nặng của nỗi sợ hãi. Gánh nặng của cải là nỗi sợ của người giàu. Người nghèo bị bắt giữ trong ham muốn sở hữu.

Sự đố kị, thù ghét, tham vọng, sự ngạo mạn về phẩm giá, phán xét theo thói thường, điều tốt, điều xấu, và sự ác nghiệt của đạo lí trói buộc, chẳng là gì ngoài những cột chỉ đường trên con đường của nỗi sợ hãi. Nếu nỗi sợ hãi là cội nguồn của tư duy, thì sẽ có bóng tối trong xứ sở. Nếu nguồn nước đang nổi bọt của tình yêu bị nỗi sợ hãi làm hư hỏng, thì dòng nước trong sạch của nó sẽ tạo ra một cơn khát mãnh liệt trong miệng con người.

À, bạn ơi, vẻ đáng yêu của sự sống không phải là con của nỗi sợ hãi mà nó nằm trong lòng của sự thấu hiểu. Nỗi sợ tạo ra nước mắt cho thế gian. Tiếng cười hoan hỉ trong sự thức dậy của tình yêu đích thực. Một cái hồ khô hạn khao khát những cơn mưa sắp đến.

Đừng đặt tình yêu của mình trong hương thơm của một bông violet đang úa tàn, mà hãy giữ trong tìm mình tình yêu đó vốn là sự sống, tình yêu đó vốn là của người kính yêu.

Tình yêu này của người kính yêu cũng giống như một ngọn lửa vĩ đại thách thức mọi sự mục nát. Bạn hỡi, sao bạn cần đến sức nặng không suy chuyển của những ngôi đền trong khi sự sống nhảy múa trên đường phố?

Bạn hỡi, sao bạn trốn tránh vào nỗi sợ – cái chết, nỗi cô đơn, muộn phiền – trong khi sự sống hân hoan về bạn trong những cánh đồng đu đưa?

Bạn hỡi, tại sao bạn tìm kiếm sự an ủi thoáng qua trong khi sự sống cho sự thấu hiểu vĩnh hằng của nó? Ôi, hãy là những người sáng tạo ra những ngọn núi vĩ đại hơn là tìm kiếm những chỉ dẫn đưa bạn vào những con đường nguy hiểm. Tôi là sự sống, tôi là người kính yêu, ngọn lửa thách thức mọi sự mục nát.

Nào, hãy đến với tôi, Hãy bước trong con đường của sự sống – tình yêu vốn không mang đến cái chết.

Bạn hỡi, tôi lo lắng cho bạn.

Cuộc đua kéo dài, vũ điệu không ngừng nghỉ với những cơn gió của không trung, gánh nặng của nỗi muộn phiền đơn độc và sự tụ họp của niềm vui: Tất cả chúng đã qua, và tôi chờ đợi bạn như mảnh đất khô nẻ chờ đợi những cơn mưa sắp đến. Tình yêu mà hủy hoại hình dạng vẻ đáng yêu, những tặng phẩm của nó để làm yên nỗi sợ hãi bên trong suy nghĩ, những hi vọng hão huyền không có sự thấu hiểu, những ảo cảnh và giấc mơ luôn ở vẻ bề ngoài của con người, cái chết tạo ra bóng tối trong cuộc sống: Chúng đã qua rồi, và tôi chờ đợi bạn như đóa sen chờ đợi làn gió đêm mát mẻ.

Giá sản phẩm trên Tôi đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Bên cạnh đó, tuỳ vào loại sản phẩm, hình thức và địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, thuế nhập khẩu (đối với đơn hàng giao từ nước ngoài có giá trị trên 1 triệu đồng).....

Ta cô độc trên đường, không một bóng người trước mặt; có thể nhiều bóng người sau lưng ta, nhưng ta chẳng mong muốn nhìn lại những nỗi đau kinh hoàng của quá khứ. Ở một trong hai phía của đại lộ dài dường như vô tận này của cuộc đời ta, hoang mạc tiêu điều vẫy gọi ta gia nhập sự tĩnh lặng khốn khổ của nó – cái chết. Trước mặt ta, con đường kéo dài hết dặm này đến dặm khác, năm này qua năm khác, thế kỉ này sang thế kỉ khác, trắng xóa trong ánh mặt trời cháy rực nhẫn tâm; con đường liên tục ...